Hai chữ “mùa giải” dường như chưa bao giờ hết mới mẻ với mỗi môn sinh Vovinam DAV. Mỗi mùa về, lòng người rộn ràng, háo hức, mong chờ một cơn bão hè tạt qua, dấy lên những ngọn lửa hừng hực quyết tâm, cháy rạo rực và lan tỏa.
Để chuẩn bị cho giải “Vovinam thành phố Hà Nội mở rộng năm 2016”, đội Đối kháng (ĐK) và đội Hội diễn (HD) đã ngày đêm rèn giũa, hẹn ngày cùng nhau tỏa sáng trên thảm Nhà thi đấu Trịnh Hoài Đức. Có lẽ, máu, mồ hôi và nước mắt là không đủ để diễn tả hết những khắc nghiệt, gian nan mà cả hai đội đã trải qua trong quá trình tập luyện. Chấn thương ắt hẳn cũng là cụm từ phổ biến nhất mà những người ấy thốt lên. Đó là những ngày đi sớm về muộn, lăn lộn bất chấp nắng mưa, là những buổi chia nhau cốc nước, miếng bánh, ăn chỉ để duy trì lấy sức lực đã đến cực hạn. Không ít bạn đã hỏi, động lực nào giúp những chàng trai, cô gái thanh xuân ấy vượt qua tất cả. Chúng tôi gọi đó là tinh thần người lính – gan dạ, kiên trì và phấn đấu không mệt mỏi.
“Vào mặt trận lúc giọng ve đang rung
Chúng tôi sống tháng năm xao động lắm
Truy kích giặc có rất nhiều đêm trắng
Nhiều đêm trong tâm hồn cùng thức bên nhau
Ra mặt trận lúc giọng ve kêu mau
Là khẩu lệnh khẩn trương vào trận cuối
Những báng súng trong tay đều nóng hổi
Những tim người đập theo tiếng ve kêu…”
Tối 16/6, trong tiết trời mát mẻ dịu dàng hiếm thấy của mùa hè, trong bầu không khí trang nghiêm của một “Lễ xuất quân”, Thầy cùng các anh chị HLV và đội thi đấu đã kính cẩn thắp hương và tuyên thệ trước bàn thờ Sáng Tổ. Hứa với Người cũng là hứa với đồng đội, với chính lòng mình, rằng thi đấu như một người chiến sĩ thực thụ, vượt qua bản thân, giữ vững tinh thần Việt Võ đạo.
Ánh lên trong đôi mắt của những chàng trai cô gái ấy là cả một bầu trời hi vọng và niềm tin chẳng chút ngại ngần. Họ ra quân, mang trên vai sứ mệnh với Thầy, với CLB, và với những đồng đội đang ngắm nhìn họ trên khoảnh sân dưới trời sao. Khoác vai nhau, ôm chặt nhau để giữ trọn niềm tin. Đồng đội!
Ra quân, đó không chỉ là thời điểm những người chiến sĩ trẻ cảm nhận rõ nhất sức nóng của mùa giải đang tới gần, đó cũng là thời điểm cho những bộc bạch của người trong cuộc. Bởi không có ngôn từ hoa mỹ nào sâu sắc bằng một lần trải nghiệm, trải nghiệm để thấu, để hiểu rằng “chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai”.
Buổi lễ ra quân kết thúc sau lời dặn dò của Thầy và lời chúc vang dội từ những người thân yêu “Chúc các đồng chí thi đấu thành công!!”
Đêm yên ả và bình lặng ru ngủ lòng người. Mệt mỏi, lo lắng, hồi hộp nào đó quẳng hết đi. Sau tất cả, họ còn lại sự tin tưởng vào một ngày mai quyết liệt nhưng đầy hấp dẫn, rồi nắng sớm trong veo sẽ đưa họ đến đỉnh cao nơi chiến thắng vẫy gọi.
Theo chương trình, tối ngày 17/6 diễn ra Lễ khai mạc giải. Tuy nhiên, BTC đã sắp xếp một số nội dung thi đấu trong ngày (trước giờ khai mạc), gồm các nội dung HD chuyên nghiệp và ĐK chuyên nghiệp cùng với một số nội dung HD cho giải Phong trào. Bởi lẽ đó, có thể nói rằng, team HD chính là những người ra quân tiên phong trên mặt trận thảm xanh, đem về những thành công đầu tiên cho CLB: HCV Long hổ quyền nữ của Thúy Hằng, HCB Tứ tượng côn pháp của Khắc Huy, HCV Song luyện 3 nữ của Kiều Mi và Ánh Ly.
Mặc dù thi đấu sớm, nhưng các VĐV của chúng ta đã rất nỗ lực, rất bình tĩnh trong từng bước di chuyển. Hơn ai hết, họ nếm trải rõ nhất cảm giác phải chiến đấu với tâm lý, với chính bản thân mình. Và một khi họ đã vượt qua, thì chiến thắng sẽ không còn là điều quá xa vời. Từng đòn thế chắc chắn, ánh mắt sắc sảo, bước tấn uyển chuyển và chuyên nghiệp, tất cả đó là những nỗ lực, những đánh đổi mà các VĐV đã bỏ ra cùng với mồ hôi, máu và nước mắt, để cống hiến cho một lần tỏa sáng trên thảm xanh, cho một lần hết mình với tuổi trẻ và khát vọng.
Ra quân ngày đầu tiên trong thời tiết khá oi ả, song các CĐV đủ các cấp đai đã có mặt tại nhà thi đấu một cách đông đảo để cổ vũ cho đồng đội của mình. Động lực không bao giờ là thừa cho một cuộc chinh chiến không đổ máu nhưng đầy khốc liệt.
Khép lại một ngày thi đấu thành công, chúng tôi hớn hở như những đứa trẻ, vội vã về nhà, rồi chập tối lại vội vã tấp xe vào bờ hồ Láng, nơi có những bóng áo xanh đã đứng rải rác từ lúc nào, đợi nhau cùng thẳng đường đến Lễ Khai mạc giải. Có những nụ cười quen thuộc đầy vẻ kinh nghiệm vì đã tham gia Lễ Khai mạc vài lần, cũng có những nụ cười phấn khích và hào hứng mong chờ một buổi lễ thật hoành tráng, trang nghiêm như trong tưởng tượng. Tất cả hòa quyện vào nhau trong cái không khi sôi nổi mà những người trẻ tuổi vô tình tạo nên bên bờ hồ một chiều mênh mang và hiu hiu gió nhẹ.
Đúng 7h, mọi người đã có mặt tại nhà thi đấu, trang trọng làm lễ chào cờ và nghe diễn văn khai mạc. Bên cạnh những bộ thường phục và võ phục thân quen, mọi ánh mắt đều trầm trồ ngắm nhìn những cô gái xinh đẹp của CLB Vovinam DAV trong trang phục áo dài trắng và hồng, với nhiệm vụ cầm bảng tên cho các đơn vị thi đấu. Những tà áo dài dường như càng tôn lên sự duyên dáng của những người thiếu nữ đôi mươi, càng chứng minh sự sai lầm của suy nghĩ con gái học võ thì sẽ mất đi sự nữ tính, quả thực là những bông hồng kiều diễm giữa rừng xanh ngút ngàn.
Các VĐV của chúng ta chào đón ngày thi đấu thứ 2 (18/6) với một loạt trận vòng loại ra quân cho đội ĐK vào buổi sáng, buổi chiều là các trận tứ kết, bán kết, chung kết ĐK. Mở màn cho một loạt phát súng ĐK là chiến thắng vòng loại đầu tiên của VĐV Ngô Quang Bình ở hạng cân 45-48 kg. Tiếp đến là các trận của Phú Lộc, Đức Hùng, Mạnh Quỳnh, Hoàng Giang, Kong Meng, Bùi Tiến và Trọng Lạc.
Có thể nói, nếu trở ngại của Hội diễn là thuộc bài, là chấn thương, là đánh vững, đánh đẹp “chuẩn HD” thì với ĐK, một khi đã bước lên thảm thì cũng chính là một lần quyết chiến, chơi đẹp, không quay lưng lại với đối thủ. Bước lên thảm cũng đồng nghĩa với việc người võ sĩ sẽ chịu trách nhiệm với mọi hành động của mình, là tấn công hay phòng thủ, là đổ máu, là những giọt mồ hôi ướt đẫm vạt áo xanh, là lắng tai nghe những chiến thuật, chỉ đạo của HLV – Chăm sóc viên bên ngoài thảm đấu, là tranh thủ 1 phút ít ỏi để hồi sức, để thở rồi lại hùng hục vào thảm chiến đấu.
Một nguồn năng lượng to lớn không thể không kể đến đó chính là các cổ động viên sôi nổi từ hàng ghế trên khán đài.
Dù chỉ là đánh trúng một đòn thôi, nhưng chỉ cần nghe tiếng hò reo từ những đồng đội bên ngoài, các VĐV dường như được tăng thêm sinh lực, càng quyết liệt ra đòn, bừng bừng khí thế đánh bại đối thủ. Và hơn hết, dù thắng dù thua, chào đón họ luôn là những cái ôm thật chặt, những cốc nước mát, những cái quạt phe phẩy giữa “phòng xông hơi siêu lớn” Trịnh Hoài Đức. Quả thực, tình anh em, đồng chí chưa bao giờ là thừa cho những người chinh chiến trở về.
Kết thúc buổi sáng thi đấu ngày thứ hai, gấp gọn lại niềm vui chiến thắng, mệt mỏi hay căng thẳng, các VĐV lẫn CĐV lại phấn chấn, ngay ngắn tìm chỗ chờ những suất cơm trưa đã được chuẩn bị chu đáo, bù lấp vào những sức lực đổ dồn trong buổi sáng hôm ấy. Khung cảnh ăn tập thể không có gì xa lạ với hầu hết các môn sinh, song thật ấm áp khi nhìn từng nụ cười khẽ nở, từng câu chuyện rôm rả xen lẫn bữa cơm, từng hành động nhường nhau miếng bánh, miếng quả, chỉ để thay cho lời động viên để chuẩn bị sát vai nhau chiến đấu vào đầu chiều.
Tiết trời nóng nực cũng không thể lấn át đi khí thế sôi sục của những chiến thắng đang tới gần, dường như chính các cổ động viên cũng nghẹt thở theo từng pha đánh của các anh, hét sung sướng khi các anh ra được đòn đấm đá có hiệu quả. Và vẫn luôn như thế, dù thành hay bại, các bạn vẫn luôn là những người hùng trong lòng đồng đội. Thầy đã từng nói, đi thi đấu thì ắt sẽ có thắng có thua, có người giành được huy chương, có người không, nhưng điều quan trọng ở đây là cái kinh nghiệm và bài học mà mình rút ra được sau mỗi lần thi đấu, nó sẽ giúp ta trưởng thành hơn và có động lực chinh chiến kể cả trên thảm hay trên đường đời. Dù sao đi nữa, những người đồng đội sẽ luôn ở bên nhau.
VĐV Ngô Quang Bình đã xuất sắc chiến thắng ở cả ba loạt trận, vỡ òa trong chiến thắng ở trận chung kết vô cùng căng thẳng và ngang tài ngang sức. Dường như không khí ở nhà thi đấu lên đến đỉnh điểm khi trọng tài công bố kết quả, chiến thắng 3-2 đã đem về một màu vàng chói lọi cho đội ĐK, một khởi đầu vàng thật cam go và quyết liệt.
Kết thúc ngày thi đấu thứ hai với nhiều cảm xúc, dòng người lại đổ về các hướng, màu xanh võ phục thấp thoáng trên đường, ắt hẳn mỗi người đều đọng lại nhiều suy nghĩ về một ngày dài vất vả và gấp gáp. Nghỉ ngơi thôi, mưa lại về, mát mẻ và trong trẻo, một buổi tối nhẹ nhàng đưa người vào cơn mơ tĩnh lặng chập chờn. Ngày mai nữa thôi, mọi thứ sẽ khép lại, một chặng đường không dài nhưng thật nhiều kí ức khó quên.
Ngày 19/6, ngày thi đấu cuối cùng cho các hạng cân ĐK cùng với các nội dung HD còn lại. Mọi sự cố gắng trong suốt những ngày qua sẽ được thể hiện hết mình vì danh dự của một người võ sĩ, vì danh dự của CLB và vì sự tin tưởng của đồng đội.
Mở màn là trận đối kháng nam hạng cân 77 kg của VĐV Nguyễn Mạnh Tùng
Tiếp sau trận của Mạnh Tùng là loạt trận ở các hạng cân dành cho nữ của Nguyễn Hướng, Phương Thúy, Kim Loan, Hải Yến, Mai Thương, Chinh, Thùy Dương.
Nếu nói về sức mạnh, nữ được xem là phái yếu. Song khi nhìn vào từng trận đấu của các VĐV nữ, có thể nói tinh thần của họ hoàn toàn đánh bại quan niệm kia. Sức bền của họ lại càng đáng khâm phục. Cũng có những chấn thương, những đổ máu, nhưng họ không bỏ cuộc, không chần chừ, lại càng quyết tâm đi đến những phút giây cuối cùng.
Sau loạt trận kết thúc với chiến thắng của Nguyễn Hướng, Hải Yến, Mai Thương, các VĐV sẽ thi đấu trận bán kết và chung kết vào buổi chiều cùng với Diệp và Quỳnh Anh
Trong khi đội ĐK quyết chiến bên này, ở phía bên kia thảm đấu, đội HD cũng đang chuẩn bị vào cuộc.
Các nội dung Long hổ quyền, Ngũ môn quyền, Tinh hoa Lưỡng nghi kiếm pháp, Song luyện vật 3, Tự vệ nữ, Song luyện kiếm nam/nữ lần lượt lên thảm.
Mặc dù là lần đầu thi đấu nhưng các VĐV của chúng ta đã thể hiện rất tuyệt vời, đúng với tinh thần của một võ sĩ, cống hiến hết mình cho khán giả bằng những đòn chân, những cú lộn, những đường quyền, kiếm đẹp mắt..
Kết quả, đội HD đã thành công rực rỡ và đem về HCV ở nội dung Song luyện kiếm, HCB ở nội dung Song luyện 3 và 1 HCB, 1 HCĐ ở nội dung Tinh hoa lưỡng nghi kiếm pháp.
Vào buổi chiều, CLB tiếp tục nhận tin thắng trận từ nội dung Đa luyện tay không nữ với màn biểu diễn không thể xuất sắc hơn.
Đội ĐK tiếp tục giành về những chiếc huy chương quý giá với HCV cho Mạnh Tùng, Hải Yến, Thị Hướng, Quỳnh Anh, HCB cho Diệp, HCĐ cho Mai Thương. Quả thực, ngày 19 là một ngày bội thu của hai đội ĐK và HD. Những nụ cười hạnh phúc và tự hào nở trên môi các VĐV, những tràng vỗ tay không ngừng nghỉ của các CĐV có lẽ là hình ảnh đẹp nhất đọng lại trong tâm trí những nguời đã có mặt tại nhà thi đấu hôm ấy.
Chiến thắng đối thủ hay chiên thắng chính bản thân mình, đó cũng là những chiến thắng vinh quang. Bởi lẽ, dám tham gia vào chặng đường tập luyện, dám thi đấu, dám bước lên thảm, đó đã là cả một sự nỗ lực không ngừng. Và tình cảm mà những người đồng chí dành cho nhau – những chiếc huy chương trái tim- có lẽ là phần thưởng ngọt ngào nhất cho mỗi người võ sĩ. Sau tất cả, chúng ta còn lại những cái ôm, những cái khoác vai đầy chí khí và thấu hiểu. Chúng ta chiến đấu và cống hiến Chỉ vậy thôi!
Và chúng ta không chỉ có những người hùng trên bục vinh quang, chúng ta còn có những người hùng thầm lặng. Đó chính là những chăm sóc viên, những cổ động viên, những phóng viên túc trực từng phút giây quanh thảm đấu. Có một VĐV đã chia sẻ rằng, cô thấy phía đội bạn khi kết thúc một trận đấu, người thua cuộc đi ra phía chiếc ghế chăm sóc viên đã trống từ lúc nào, họ chỉ một thân một mình lủi thủi đi ra chỗ nghỉ. Trong khi đó, phía CLB, chỉ cần trận đấu kết thúc thôi, ở ngoài thảm kia luôn có những vòng tay dang rộng chờ sẵn, những lời động viên ấm áp. Nỗi đau thua cuộc dường như không tồn tại. Ở đó có yêu thương và che chở. Chúng ta cũng có một lực lượng CĐV hùng hậu có lẽ là bậc nhất trong suốt mấy ngày thi đấu, cổ vũ không chỉ đội mình mà còn cổ vũ cho các đội thi đấu neo người trên sân, bất chấp thời tiết nắng mưa, vẫn luôn nhiệt tình và đáng yêu như vậy. Chúng ta còn có một đội ngũ phóng viên chuyên nghiệp, luôn sẵn sàng bắt lấy những khoảnh khắc đẹp và đáng nhớ nhất của người VĐV, đôi khi là thay nhau cầm máy chỉ sợ bỏ lỡ phút giây tuyệt vời nào. Và trên tất cả, chúng ta có một bóng hình lặng lẽ, đạm mạc và vững vàng luôn dõi theo từng bước đi của những môn sinh trẻ tuổi. Có lẽ chỉ cần bóng dáng Người xuất hiện, mọi thách thức đều nhẹ tênh, các VĐV lại có thêm một nguồn năng lượng để bùng cháy, để chiến thắng và vượt lên tất cả.
Một mùa giải khép lại, có ngọt ngào, có đắng cay, nhưng tất cả chỉ mới là những sự khởi đầu. Tuổi trẻ là để khát vọng, mỗi người đều có quyền giữ lấy những khát vọng đó. Chúng ta hãy cùng nhau thực hiện một lời hẹn, để lại quy tụ về thảm đấu, để lại cùng nhau tỏa sáng – tỏa sáng vì đồng đội và vì chính chúng ta.